Quantcast
Channel: TẠP CHÍ THẾ GIỚI PHỤ NỮ
Viewing all articles
Browse latest Browse all 258

Tâm sự của một bác sĩ tâm lý về việc chữa bệnh phụ khoa cho bệnh nhân bị lạm dụng tình dục

$
0
0

Tôi là một bác sĩ tâm lý, tôi sẽ dùng tên giả ở bài viết này và không nêu tên bệnh nhân  của tôi vì lý do nghề nghiệp tôi không muốn thông qua câu chuyện để quảng cáo cho mình và tôi cũng không muốn thông qua câu chuyện mọi người sẽ nhận ra tôi từ đó nhận ra được bệnh nhân của tôi là ai, đó là lương tâm nghề nghiệp.

Tâm sự con gái

(Hình ảnh mang tính minh hoạ)

Thời gian trước tôi có nhận tư vấn tâm lý cho một trường hợp một cô bé gái gần 14 tuổi,  côbé bị xâm hại tình dục, khi được phát hiện ra cô bé đã bị trầm cảm nặng và có dấu hiệu muốn tự sát, nhà cô bé rất nghèo, bố mất sớm, hai mẹ con ở cùng nhau trong một xóm nghèo ở ngoại ô, trường hợp này do một hội thiện nguyện nhờ tôi. Khi gặp cháu tôi thực sự thương cảm và đồng cảm vì bản thân tôi ngày bé cũng bị tên hàng xóm lạm dụng một lần không thành nên tôi nguyện sẽ hết sức để đưa bé về quay về với cuộc sống ngày thường.Hàng ngày mẹ cô bé đi làm ở công ty may có hôm tăng ca nửa đêm mới về, hầu như bé ở nhà một mình nên bị tên hàng xóm lợi dụng.Tôi sẽ không kể chi tiết quá trình tôi trị liệu tâm lý cho cô bé thoát khỏi được bóng ma tâm lý để trở lại cuộc sống bình thường, nhưng có lẽ mãi mãi đó là một vết sẹo mà tự cô bé phải tự vượt quá. Ở đây tôi sẽ kể chi tiết hơn về việc điều trị một bệnh khác mà có lẽ một bác sĩ tâm lý như tôi chưa bao giờ nghĩ đến, đó chính là điều trị bệnh phụ khoa cho cô bé.

Là một bác sĩ tâm lý nên tôi rất chú ý đến từng hành vi của bệnh nhân, tôi thấy bệnh nhân nhí của mình thường xuyên ngọ ngoạy khi ngồi lâu, khi không có ai quan sát lại lấm la lấm lét lấy tay ngãi vùng kín, thường xuyên có hành vi cọ sát vào vùng kín, lúc đầu tôi nghĩ đó là bệnh do cô bé bị xâm hại nên có phản xạ thích đụng chạm vào vùng kín, tôi đã lên phác đồ điều trị để loại bỏ hành vi không tốt này. Tôi đã áp dụng rất nhiều phương pháp, xin tư vấn từ các bác sĩ ở nước ngoài nhưng không hiệu quả, hành vi này của cô bé có vẻ còn tăng lên không hề giảm. Lúc đó tôi đã lục tung tất cả các sách vở, tham gia xin lý kiến trên nhiều diễn đàn uy tín về bệnh tậm lý mà chẳng giải quyết được vấn đề. Cho đến một hôm tình cờ cô bạn đồng nghiệp kêu cứ bị ngứa vùng kín xin nghỉ đi khám phụ khoa tôi mới nghĩ ra hay là bé bị bệnh phụ khoa?

Mẹ bé trình độ học vấn không cao, lại phải kiếm tiền để nuôi sống hai mẹ con nên chị ấy trăm sự nhờ tôi giúp, tôi thu xếp một bác sĩ phụ khoa để khám cho bé, thật trái ngược với chẩn đoán từ trước của tôi, bé cực kỳ hoảng loạn khi bác sĩ khám vùng kín, hoá ra sau khi bị xâm hại bé bị ảm ảnh về việc đó nên khi bác sĩ khám bé thực sự hoảng sợ, chúng tôi phải rất vất vả vừa thuyết phục vừa cưỡng bức cô bé mới khám được, bác sĩ kết luận cô bé viêm âm đạo rất nặng. Kẻ gây án đã bị đi tù rồi, nhưng khổ một cái là do bé còn nhỏ đã bị gã đó khống chế quan hệ nhiều lần bị đe doạ nên không dám nói, cơ thể còn nhỏ, bộ phận sinh dục chưa hoàn thiện mà bị xâm hại thô bạo, hơn nữa những nơi mà bé bị xâm hại thường bẩn thỉu, cô bé cũng chưa biết ý thức vệ sinh, cứ như vâỵ bệnh ngày càng nặng. Bác sĩ cho thuốc uống và thuốc đặt, uống thì còn dễ chứ đặt thuốc cô bé không chịu đặt, hàng ngày y tá phải người giữ chân tay, người đặt thuốc, mỗi lần như vậy cô bé sợ hãi đến phát điên lên, phải nói rằng những việc xảy ra trong quá khứ đã là một ám ảnh quá lớn, thân là một bác sĩ tâm lý tôi chưa giải quyết được thì riêng việc chữa bệnh phụ khoa đã làm cho bệnh ngày càng nặng. Có một vấn đề xảy ra là cơ thể cô bé rất suy kiệt sợ hãi và mệt mỏi, việc dùng thuốc kháng sinh làm cho cô bé càng yếu hơn, thường xuyên rối loạn tiêu hoá, trong khi đó bệnh chỉ đỡ rồi ngừng thuốc một thời gian ngắn lại bị lại như vậy, cứ như thế nếu cô bé thoát khỏi ám ảnh tâm lý thì còn có thể sống bình thường, lớn lên có thể làm mẹ được nữa không, với quyết tâm chữa trị cho cô bé, tôi quan sát nếu với tình hình chữa trị như thế này không ổn, bệnh tâm lý ngày càng nặng, bệnh nhân rất hoảng sợ mỗi lần đến bệnh viện, mà bệnh phụ khoa lại không có tiến triển, có lẽ tôi phải tìm một hướng khác.

Vô tình một hôm tìm hiểu về bệnh viêm nhiễm phụ khoa, tôi đọc được bài thuốc Phụ Khang tán của Trung tâm Thừa kế và Ứng dụng đông y Việt Nam, tôi chú ý ở điểm là dùng thuốc không phải đặt, không xâm lấn, thuốc hỗ trợ tăng sức đề kháng, toàn  những vấn đề tôi cần phải giải quyết, tôi bỏ một buổi tìm hiểu trên mạng về bài thuốc này và quyết định đưa bệnh nhân của tôi tới khám.

Khi tôi đưa cháu đến Trung tâm khám thì số bệnh nhân đang chờ khám khá đông, khi tôi đăng ký với cô lễ tân khám phụ khoa cho cô bé, rất nhiều ánh mắt ngạc nhiên có, săm soi có nhìn chúng tôi, nghe được tiếng xì xào của mọi người về việc khám phụ  khoa của bệnh nhân nhỏ tuổi, mặc dù tôi đã khai không đúng tên và khai tăng tuổi, tôi đang bối rối vì chắc còn phải chờ lâu và sợ lúc chờ cô bé sẽ phải nghe những lời bàn tán không hay của mọi người thì cô lễ tân đã rất nhanh ý nhã nhặn hỏi tôi có muốn đưa cháu vào phòng họp nhỏ của công ty để chờ không, trong đó có máy tính cháu sẽ đỡ chán hơn khi chờ. Thực sự chỉ một hành động nhỏ nhưng tinh ý của nhân viên ở đây đã làm cho tôi, một bác sĩ tâm lý hay để ý như tôi cảm thấy ấm áp và hài lòng.

Chúng tôi đã phải chờ gần 2 tiếng đồng hồ mới tới lượt mình khám, khi đi vào khám tôi đóng vai người cô đưa cháu đi khám và cũng không nó nguyên nhân tại sao cháu lại bị như vậy, bác sĩ ở đây là một cô khá đứng tuổi, cô nhẹ nhàng bảo chúng tôi ngồi, xin phép cháu đưa tay ra cho cô bắt mạch, vì cháu đã có một ám ảnh không tốt đối với những bác sĩ mặc áo blu nên khi vừa bắt mạch bác sĩ đã dừng lại nói với tôi, cháu quá căng thẳng, mạnh nhanh quá, nên để cháu trấn tĩnh lại, sau đó bác nói chuyện với hai chúng tôi, đặc biệt là khơi gợi câu chuyện với cháu, lúc đầu cháu từ chối giao tiếp với bác sĩ, sau đó bác sĩ từ từ gợi mở những đề tài khác nhau, kéo cháu vào câu chuyện, khi thấy cháu đã cởi mở, bác sĩ mới nói cho bác xem tay của cháu một chút, lúc đó bác sĩ mới bắt mạch thành công, sau khi bắt mạch xong bác sĩ nói cho cháu sang phòng họp ngồi đọc báo để trao đổi riêng với tôi. Khi chỉ còn tôi với bác sĩ, bác sĩ nói với tôi cháu có vấn đề về tâm lý, và tình trạng bệnh của cháu không ổn chút nào, các chứng năng lục phủ ngũ tạng không tốt, huyết mạch ứ trệ, lúc đó tôi đưa các kết quả tây y cho bác sĩ tham khảo. Tôi cũng nói nguyên nhân cháu bé bị bệnh này, bác sĩ nói toàn bộ thông tin về cháu bé và quá trình điều trị Trung tâm sẽ giữ kín không tiết lộ để tránh cho cháu gặp phải những đàm tiếu không hay. Sau gần 1 tiếng đồng hồ nghe bác sĩ tư vấn về trường hợp của cháu và hướng điều trị, các vấn đề cần lưu ý trong quá trình điều trị. Sau khi tư vấn kỹ càng cho tôi xong, bác sĩ gặp lại cháu bé, động viên khuyến khích cháu điều trị, trong toàn bộ cuộc nói chuyện tôi nhìn thấy ánh mắt ấm áp thông cảm động viên của bác sĩ giành cho cháu và tôi cũng thấy cháu lắng nghe, mắt cháu tập trung không có tia hoảng loạn nữa. Chưa biết có khỏi hay không nhưng tôi chắc một điều là cháu sẽ phối hợp điều trị hơn so với khi dùng thuốc tây.

Thời gian đầu, tôi sắc thuốc giúp cô bé hàng ngày đến điều trị tâm lý tôi nhắc bé uống thuốc, còn thuốc ngâm rửa tôi hướng dẫn mẹ của bé đun và giúp bé rửa hàng ngày, tôi có gọi điện cho mẹ của bé để kiểm tra việc ngâm rửa, tháng đầu tiên do bé chưa đỡ nhiều, mẹ bé lại bận nên có lúc bảo tôi hay dừng lại, nhưng rất lạ là bé kiên quyết dùng tiếp, bé nói bà (bác sĩ đông y) bảo cần kiên trì bé sẽ khỏi, bé sẽ không còn khó chịu nữa. Hết thuốc tôi chưa kịp đưa cháu đi thì bé nhắc tôi đưa đi, lần này bé nói bé có tiền mọi người cho nên sẽ tự trả tiền thuốc, tôi ngạc nhiên và nhận thấy gần đây tiến triển tâm lý của cháu rất tốt, ngoài ra tôi cũng thấy sức khoẻ của cháu tốt hơn, cháu đã có da có thịt hơn, mẹ cháu cũng nói đêm cháu ngủ ngon ít giật mình hoảng sợ. Khi đi khám lại bác sĩ và bé trao đổi với nhau cởi mở hơn, mặc dù vẫn còn hơi sợ nhưng bé tự giác nói tình trạng và cảm nhận của mình về bệnh, bác sĩ động viên khuyến khích, hướng dẫn bé rất cụ thể. Lần này về cháu nói với tôi để cháu tự sắc thuốc, không làm phiền tôi nữa, tôi thấy rất mừng vì những biến đổi tích cực này, cứ  như vậy cô cháu tôi  đã kiên trì điều trị trong vòng 3 tháng, khi tôi hỏi cháu nói không có cảm giác ngứa nữa, tôi thăm dò muốn đưa cháu đi khám tây y một lần nữa, không ngờ cháu đồng ý. Khi đến bệnh viện, mặc dù còn sợ sệt  nhưng không cần phải giữ nữa, cháu tự nguyện để bác sĩ khám. Khi cần kết quả tôi mừng rơi nước mắt, cháu đã khỏi bệnh, những tổn thương ở cổ tử cung và âm đạođã khỏi, bác sĩ nói trong tương lai cháu có thể mang thai bình thường.

Cầm kết quả trong tay tôi muốn gọi điện ngay cho  bác sĩ đông y điều trị cho bé, nhưng bé muốn đến để cảm ơn trực tiếp, hai cô cháu đến nơi chờ một lúc lâu mới gặp được bác sĩ chỉ để nói một câu cảm ơn.

Cầm cờ cảm ơn

(Hình ảnh mang tính minh hoạ)

Đến giờ cháu bé mà tôi điều trị đang học năm thứ nhất đại học, cháu coi tôi như người mẹ thứ hai của mình, cháu cũng nói cháu biết ơn bác sĩ và trung tâm thừa kế rất nhiều vì ngoài chữa khỏi bệnh cho cháu, cho cháu lại cơ hội được làm mẹ trong tương lai, các bác sĩ và nhân viên ở đây còn cho cháu sự tôn trọng và sự  tự tin trong cuộc sống. Là một bác sĩ tâm lý, ngoài việc thuốc của Trung tâm rất hiệu quả, tôi còn thực sự đánh giá cao về đạo đức nghề nghiệp và sự tận tâm với bệnh nhân của đội ngũ bác sĩ nhân viên ở đây. Với những người làm bác sĩ như chúng tôi, tôi thực sự rất vui khi các đồng nghiệp của mình giữ được cái tâm với nghề như vậy.

Phương Lan

The post Tâm sự của một bác sĩ tâm lý về việc chữa bệnh phụ khoa cho bệnh nhân bị lạm dụng tình dục appeared first on TẠP CHÍ THẾ GIỚI PHỤ NỮ.


Viewing all articles
Browse latest Browse all 258

Trending Articles